Ngồi quán café, rất dễ bắt gặp mấy anh em công sở thi nhau nói xấu sếp, đồng nghiệp, nhân viên… các kiểu:
- Thằng giám đốc kinh doanh chỗ tao chỉ ăn hại, việc đ**** gì cũng sai nhân viên. Suốt ngày kè kè bên con thư kí điên, ra ra vào vào đ**** hiểu làm được cái trò trống gì nữa
- Con X cùng phòng làm như c.h.ó *** vãi. Nhưng khéo bợ đ*t sếp nên lúc đ**** nào cũng khỏe re. Làm đ**** ra gì lại đến lượt mình hứng. Phát rồ! Đ**** gì, đời bất công vãi đá*
- Thằng Y chỉ được cái mã với khéo mồm khéo miệng, nên nó mới bán được hàng cho mấy bà sồn sồn. Chứ thực ra năng lực đ**** có gì. Nói dăm ba câu chuyên môn là hết vốn
Anh em càng nói càng hăng, kể hết chuyện mình lại chém tiếp chuyện của thằng khác
Ad ngồi bên cạnh, định bụng bảo:
“ Nói mấy chuyện bẩn thỉu, đ*** giúp anh em sáng sạch hơn đâu
Anh em cứ ngẫm mà xem - càng nói về điều gì, anh em càng thuộc về điều đấy”
Nhưng ad nghĩ lại, mình đ**** là gì với mấy anh em ấy. Nói ra chẳng giúp gì cho nhau. Lời thừa là lời vô nghĩa
Thường thì tổ chức nào cũng có những nhân vật như thế - “bị” bắt nạt, chèn ép, áp bức, bóc lột, tranh công, hãm hại…
Anh em này có đặc điểm gì?
Rất hay phàn nàn, kêu ca, than vãn. Cũng giống như Tấm (trong truyện cổ tích Tấm Cám) khóc lóc với Bụt: Con là người đáng thương vô tội, bị thằng này hại, nó lấy cái này, cái kia…
(Toàn chuyện nhỏ nhặt, vụn vặt!)
Và đám người này đều có chung một mo-tip thôi: bị Hãm Hại mà lại có Tài
Những nhà quản trị đầy kinh nghiệm bắt ngay ra bệnh:
“Rất có thể nó đang đơm đặt, bịa chuyện, thêm thắt làm quá lên để
TÔN CAO BẢN THÂN và HẠ BỆ ĐỐI THỦ”
Đúng vậy đấy!
Anh em hãy mở to mắt nhìn cho rõ Tấm - đám truyền thông mình là Nạn Nhân Tỏa Sáng ở xung quanh. Họ thường ngày là những kẻ:
- Ngồi lê đôi mách tám đủ thứ chuyện trên trời dưới bể
- Thích gièm pha, chê bai, nói xấu sau lưng người khác
- Hay rũ bỏ trách nhiệm, đổ lỗi cho người khác
- Hay phàn nàn, kêu ca chế độ chính sách thế này thế kia
Thấy rồi anh em nên làm gì?
Thương cảm? Lên án “lũ người khốn nạn” hãm hại Tấm?
Thế khác đ**** gì anh em rơi vào cái BẪY TRUYỀN THÔNG của Tấm? Tiếp tay cho Tấm tiêu diệt người trong tổ chức của anh em, tiêu diệt tổ chức của anh em?
Vậy nên
ĐỪNG ỦNG HỘ cũng ĐỪNG PHẢN ĐỐI ra mặt
Hãy sáng trí, dắt Tấm đi một lối khác. Lối ấy, giúp Tấm nhận ra giá trị đích thực ở mình hoặc khiến Tấm đ**** còn cơ hội tuyên truyền mình là Nạn Nhân
Hay chí ít, trong lúc chưa thể làm gì, hãy im lặng trước những tiếng kêu “oan khuất” ấy
Bởi mô hình truyền thông kiểu Tấm là mô hình nạn nhân, thủ phạm, đổ lỗi, đố kỵ, nó nhắm tới sự thương cảm, nó đánh trúng tâm lí nặng tình cảm của người Việt Nam. Vì thế, nó mượn được sức mạnh của đám đông mà tiêu diệt đối thủ
Đến nay, rất nhiều người vẫn tận dụng mô hình truyền thông kiểu Tấm và quả thực nó có sức mạnh của nó! Ghê gớm đấy, đ**** đùa đâu!
Nhưng nói thật với anh em, truyền thông Nạn nhân đ**** bền đâu!
Vì một thứ mang trong mình tính hãm hại, triệt tiêu thì bản thân nó đ**** lớn mạnh được!!!
Anh em nhớ nhé!
---------------------------------
Đây là một phần thuộc Series “Truyền thông nội bộ” của Marketing for Loser