Sáng hôm ấy vừa mở mắt lên mạng thì thấy sếp tổng từ bển nhắn trên group chung:
- Mày viết hay nhưng ngu như cờ-hó. Đ** biết gì về sản phẩm này lao đầu vào chỉ có chết trong hũ. Bao nhiêu sếp lớn của các công ty to còn cắn lưỡi chết, mày là cái thá gì dám lên kế hoạch rồi làm mẫu? Biết thì thưa thớt, không biết thì câm bớt mà nghe.
- Lạy sếp tổng, từ đầu em đã ngu dại, thôi em không dám làm nữa.
- Đ*** phải đưa đẩy, tao hỏi mày, mày dựa vào đâu mà lên được kế hoạch ngon thế trong khi mù tịt về sản phẩm?
Có cái đ*** gì đâu. Công thức tuyệt mật đấy thằng làm marketing nào chẳng biết!
- Thưa sếp tổng, chẳng ngoài 6 vấn đề cốt lõi sau:
1. Thứ nhất, phải làm rõ chân dung khách hàng, avatar doanh nghiệp. Cần chỉ mặt lãnh đạo doanh nghiệp mà bức bách chất vấn về sản phẩm, dịch vụ của họ. Bước này tóm gọn trong chữ: MÀY
2. Thứ hai, phải tìm hiểu những định hướng chiến lược và đối tượng khách hàng mục tiêu cùng khách hàng lý tưởng của doanh nghiệp. Đó là những gì doanh nghiệp MUỐN
3. Thứ ba, làm rõ thông điệp chính mà doanh nghiệp muốn truyền thông ra xã hội, bao gồm từ khóa và lời kêu gọi lõi. Chính là những gì doanh nghiệp muốn xã hội và người mua BIẾT
4. Thứ tư, xác định các chiến dịch marketing theo từng tuần và tháng để thu thông tin khách hàng mục tiêu, kinh phí và triển khai. Nói cách khác, những việc marketer phải LÀM
5. Thứ năm, gửi cho người để lại thông tin một món quà nào đó nhìn thì hay nhưng không dùng được, kiểu như ebook hoặc khóa học online mà học đọc xong thấy hiểu ra cái gì đấy nhưng chịu không làm theo được. Đây là giai đoạn tặng C.Ứ.T
6. Thứ sáu, sau khi tặng xong thì suốt ngày gửi mail gửi tin nhắn với re-targeting mà quảng cáo nhai đi nhại lại trước mặt khách hàng mục tiêu cho đến khi chúng nó không chịu nổi phải tương tác lại với mình. Đại khái bắt nó hét vào mặt mình: GÌ?
Sếp tổng đọc xong chắc gãi bụng đá vào bàn bành bạch. Thấy chớp nhoáng đã nhắn lại:
- Mày ngu lại liều nhưng có tài. Tóm gọn lại 6 bước ấy là gì để từ nay bọn khác theo đấy mà làm?
- Dạ tóm gọn là: MÀY MUỐN BIẾT LÀM C.Ứ.T GÌ?
Buổi ấy là tháng 7 hay 8, nắng gắt mà buồn, có chàng marketer mỉm cười vác ba lô ra khỏi công ty truyền thông thân thiết của mình, đi ngược con đường bến bãi, đi mãi về thị thành bon chen, phía những ánh đèn ngỗ ngược đ*** bao giờ chịu tắt dù đã đêm lắm rồi.
Chàng mải mê đi tìm một giấc mộng, mặc dù vẫn sẽ thức dậy vào lúc 1h30 chiều, vì một câu nói bẽ bàng:
- Thằng cờ-hó, dậy mà viết mà chạy đơn hàng mà làm gì có ích đi đ** ai nuôi mày để mày ngủ cả ngủ là đ** nghĩ ngủ là biến mình thành rác thành của nợ đồ vô dụng đ*** biết gì ngoài viết viết viết!!!!!!