Trang chủ > Tư Duy Kinh Doanh > Tư Duy Đánh Quả Sẽ Chết: Một Doanh Nghiệp Tuyệt Vời Cần Các Cánh Cửa Truyền Thông Thế Nào?

Tư Duy Đánh Quả Sẽ Chết: Một Doanh Nghiệp Tuyệt Vời Cần Các Cánh Cửa Truyền Thông Thế Nào?

By: M4L-Admin    2019-09-06 08:56:11


Tư Duy Đánh Quả Sẽ Chết: Một Doanh Nghiệp Tuyệt Vời Cần Các Cánh Cửa Truyền Thông Thế Nào?

Hôm qua tôi đọc về một tư duy làm content vô cùng kì dị liên quan đến tư duy bán hàng. Thực ra thì, mọi người biết là Sale đẻ ra Marketing, nên tất cả những hoạt động viết content thực ra là hoạt động bán hàng

Thế nhưng mà content sale nó phải khác content marketing, vì một thằng phải chuẩn bị làm ra diện mạo cho thằng bán hàng chính là marketing, còn bán hàng nó là cái khâu hậu kì của việc thiết lập thương hiệu

****
***
**
3 KÊNH CĂN BẢN: CỬA HÀNG, CHỢ, VÀ TÔI

Thì vẫn nói là, một con người bình thường, ở trong trạng thái bình thường, khi họ phát sinh yêu cầu - họ mua hàng thì đấy là một hành động tự thân, đúng không? Nhưng nếu họ không phát sinh nhu cầu mà họ vẫn mua hàng, tức là cái nhu cầu được kiến tạo chứ không phải một nhu cầu nội sinh của họ tạo ra, thì họ đang rơi vào các mạng lưới marketing đang kéo họ vào việc mua bán đó, đúng không? Điều đấy rất rõ

Hãy nói về bài mà ý tưởng của nó rất kì lạ, nó mang tư duy rất kì lạ. Bình thường, anh em biết là, mình có hai, ba hệ kênh truyền thông khác nhau.

---
-------- Kênh thứ nhất là fanpage. Fanpage giống như một cửa hàng trưng bày sản phẩm. Làm sao cho người ta khi đến sẽ thích cửa hàng đấy? Cửa hàng đấy được trang trí thật là đẹp, thỉnh thoảng nó tặng một món đồ gì đấy, người chủ cửa hàng luôn luôn cười nói đúng không? Thỉnh thoảng phải có cập nhật sách mới, thỉnh thoảng lại cập nhật đồ tiêu dùng mới, thỉnh thoảng lại có vài chương trình. Bà chủ luôn luôn đon đả, ai đi qua cũng hỏi, “Dạo này thế nào rồi? Thằng bé nhà khỏe chưa?’’, hoặc chia sẻ giá trị gì đấy khác như “Mọi người hôm nào qua đấy nhá, chị có cái này hay lắm!’’. Đấy chính là fanpage

Fanpage là một loại cửa hàng và cửa hàng này có bán 3 thứ:
…… Một là nó bán thông tin;
…… Hai là nó bán thông điệp; và
…… Ba nó bán giá trị

Đúng không?

Thông điệp là điều tôi muốn nói với anh về giá trị của tôi. Thông tin là một điều gì đấy anh nên biết cho chính mình. Còn Giá trị là làm sao để chúng ta hợp nhất được với nhau và chúng ta tạo ra một điều gì đấy tốt. Nếu tôi cho anh một cách chăm sóc sức khỏe, anh hãy khỏe lên nhé, đúng không? Fanpage là một cửa hàng

---
-------- Còn cái chợ nó ở đâu? Nó là các Group. Gọi Group là chợ vì ai qua đó cũng nói được, ai ở chợ cũng có thể đứng lên gõ keng keng: Mời mua, mời mua, mời mua. Ở Group, ai cũng có thể bán hàng, ai cũng có thể trao đổi, ai cũng có thể giao lưu, ai cũng có thể ngồi xổm với nhau buôn chuyện:
- Khổ, nhà em hai bà bán hàng đều ngồi với nhau, nhà em khổ lắm chị ạ’
- Ừ, tao biết rồi, chồng mày chán lắm!

Đấy, Group là cái chợ và Fanpage nó là cửa hàng

---
-------- Và có một thứ nữa tham gia vào hệ này đó là hệ thống Facebook cá nhân, tức là của mỗi người tham gia vào cả hai hệ thống này (group và fanpage) đúng không?

Ba cái này kết lại thành mô hình vừa chính là khách hàng vừa là người sale. Như thế chúng ta xuất hiện như là những con người, bởi vì chúng ta cần phải bán hàng, cần phải giao dịch như là một hệ thống tương tác với xã hội cho nên chúng ta gặp nhau ở fanpage…

Khi chúng ta gặp nhau ở fanpage, ở fanpage chúng ta có thể nói chuyện như những người thường, tức là giao tiếp. Chúng ta có thể mua hàng, tức là giao dịch. Và ở group cũng thế, đấy là một cái chợ, mọi người có thể ra đấy để trao đổi với nhau những chuyện vui vẻ, nhưng cũng có thể bán hàng. Nhưng không có chợ thì không có cửa hàng, không có cửa hàng không có chợ, đúng không. Cửa hàng nối liền với nhau thì nó biến thành một chuỗi phố, phố đấy chính là một loại chợ

Tất nhiên là trong sự phát triển của thế giới bán hàng còn tạo ra rất nhiều mô hình khác nhau, nhưng căn bản là có 3 nhân tố đấy.

****
***
**
TẤT CẢ CHỈ LÀ SALE ẤY MÀ: VIẾT ĐI, CÁI Đ*** GÌ CŨNG ĐƯỢC, MIỄN LÀ NHIỀU

Quay trở lại là cái tư duy rất kỳ lạ mà tôi gặp khi họ cố gắng, trong cái tư duy Tây nó bảo thế này, tất cả là volume, volume ko phải âm lượng đâu, mà là số lượng, số lượng quyết định tất cả. Hãy post nhiều vào, post liên tục vào, ngày nào cũng nói, nói một cái gì đấy, mày thích nói cái gì mày nói đi, thông tin, thông điệp, giá trị, giải trí, cái gì cũng được, nhưng ngày nào mày cũng phải nói, và nói càng nhiều càng tốt. Một ngày đừng nói 2-3 lần vào giờ vàng, nói m** 10 lần đi, 11 lần cũng được, post nhiều vào. Bởi vì tại sao, bởi vì thế này, họ bảo thế này, tất cả những người mà người ta nghĩ là phải tạo ra một phong cách của fanpage, một phong cách của cá nhân là cái gì ấy, là họ cho rằng bởi vì nếu chúng ta biết được nhau chẳng qua là biết được quá khứ (theo nguyên tắc của giao tiếp mà!) Tất cả những gì mình biết về một con bé là bởi vì mình đã từng giao tiếp với nó, đúng không? Tất cả những gì mình biết về một con bé khác là bởi vì mình đã biết qua nó như thế nào, qua một lịch sử giao tiếp với nhau

Nhưng mà thời đại thông tin nó khác rồi. Và người ta đề cao đặc tính Facebook - mỗi ngày một bài mới. Mỗi ngày bạn mở Facebook ra, bạn đọc 100 bài mới, cho nên đấy là cập nhật thông tin, đấy là cập nhật liên tục, đấy là một xã hội thừa thông tin, nó vừa đói thông tin, nó vừa thừa thông tin, cho nên số lượng quyết định tất cả. Thôi đừng viết chất nữa, đừng viết hay nữa, đừng cố gắng tạo ra cái gì đặc biệt quá.Viết một cái gì dễ hiểu ai cũng thích, ai cũng hớn hở, ai cũng vào, ai cũng hay, ai cũng thấy “ờ tốt lắm”. Nó phải rất bình dân thôi nhưng nó phải thú vị, nó phải giải trí. Tất cả thứ đấy, số lượng, số lượng quan trọng hơn, và số lượng càng nhiều càng hoàn thiện bút pháp của mình, một bút pháp dành cho tất cả mọi người. Một phong cách cho tất cả mọi người

Vì số lượng nhiều, chúng ta không thể đầu tư chất được nữa

Mà tác giả bài đấy bảo là: Bạn tưởng rằng người ta sẽ quan tâm đến bài viết của 2 hôm trước bạn viết gì à? Bạn tưởng là người ta sẽ quan tâm đến 10 ngày trước bạn viết gì à? Bạn tưởng là người ta sẽ lăn xuống để xem lịch sử những gì bạn viết à? Người ta hỏi thế thôi. Bởi vì người ta bảo là viết đi, viết nhiều vào, viết cho ngay ngày hôm nay, những gì hiện lên trước mắt là những gì người ta viết, đừng sợ là post một bài đấy không ai nhìn thấy, bạn chỉ cần viết thật nhiều vào, thì họ không đọc bài này họ đọc bài khác, họ chuyển cho nhau. Trong số những bài viết thể nào cũng có bài viết được tương tác tốt hơn, cần thì chạy quảng cáo, có gì đâu! Nhưng hãy viết thật nhiều vào, người làm content viết thật nhiều vào, đừng cân nhắc nữa, đừng có ngồi nắn sửa, đừng có tạo ra cái gì nữa, đừng có cố gắng chuẩn mực nhiều quá, số lượng quyết định tất cả. Số lượng mà! Hay, đơn giản, thú vị!

Xong, done! Đấy là tư duy của họ

Tôi nghĩ đấy là một chuyện rất Ngu Xuẩn!

Triết lí nghe hay đấy, thời đại thông tin, mọi thứ cập nhật, nhưng TRÊN ĐỜI KHÔNG CÓ GÌ NGU XUẨN HƠN CÁI THỨ VIẾT BẰNG ĐƯỢC

Đúng, phải đảm bảo khối lượng. Mọi người thấy khối lượng của Marketing for Loser cập nhật hơn mọi fanpage đấy chứ. Về số lượng Marketing for Loser vượt trội hơn, nhưng chất lượng cũng phải đảm bảo. Đấy chính là tài năng, đây là tâm huyết của cái nhóm thực hiện chuyện đấy. Nếu như họ chỉ làm để chơi, nó chẳng có nghĩa gì cả. Nếu làm để kiếm tiền thì phải hi sinh thời gian công sức. Và nếu làm vì lí tưởng, vì khát vọng, họ phải hi sinh ngày đêm mà thực hiện điều đấy. Và một người không làm được một fanpage, một người mở cửa hàng làm sao được, phải nhiều người chung tay vào, bạn bè chung tay vào, đó là khát vọng, là đam mê của mọi người

Và không nói đến cái fanpage vớ vớ vẩn

Một công ty mở ra fanpage, nếu anh chỉ để bán hàng thôi anh đừng mở fanpage làm gì cho mất công

Anh làm trang web cho tốt đi, rồi anh đi seeding ở các diễn đàn. Xong

Anh xây dựng thương hiệu cá nhân của ông chủ, hoặc của một ai đấy. Hết

Làm fanpage làm gì cho khổ thân, cho mất công ra. Đúng không? Càng chạy fanpage càng đau khổ, không biết làm gì, nhìn nó mốc meo. Nói đơn giản thế này: Ông không mặc áo trắng nữa ông đừng mặc cái áo bẩn. Ông mặc áo gì cũng được, không mặc áo trắng đừng mặc áo bẩn. Áo trắng lem luốc thế này ai nhìn, ghê bẩn chết cha. Cái fanpage mà đã không biết làm thì đừng làm nữa

Nếu như một người biết làm, họ có các thương hiệu cá nhân, có Facebook cá nhân, họ có một lực lượng Facebook cá nhân, chia làm hai loại, một loại là influencer, còn một loại là bọn seeding đúng không? Đấy là phối hợp của một công ty, một nhóm, một tổ chức có việc làm đấy với nhau, đấy là cá nhân nhé. Còn mở lên fanpage là có hệ thống fanpage, nếu không phải có một fanpage lõi, thậm chí phải có một group, tự tạo ra để đưa mọi người vào đấy nói chuyện trước khi tự tạo bên trong các nhà chính của mình. Chứ còn đừng hi vọng mình vào group bất kì mà mình chơi được. Group - chính mình phải có đã và group chính của mình phải tương đương, phải seeding và các seeding phải tham gia vào group liên quan, kéo friends từ các group khác về. Đúng không?

Đấy mới là công việc thật

****
***
**
LỜI KHUYÊN CỦA CHUYÊN GIA NLP: 3 BÍ QUYẾT THU PHỤC KHÁCH HÀNG BUỘC PHẢI LÀM

Quay trở lại công việc viết, đừng ám ảnh quá bởi một thế giới chỉ viết bài, một thế giới chỉ biết bán, ngày nào cũng nói thật nhiều, nói lúc nào cũng được, nói cái gì đi để cho nó thích mình, nó mua hàng của mình

Không phải như thế đâu

Mua hàng là kết thúc của một chuỗi giá trị thì hành động đó mới không biến thành kì dị. Còn mua hàng do một cái sự thôi đẩy, nhấc điện thoại sale lên: Tao vừa ăn cắp được thông tin của mày, tao gọi cho mày, tao chốt hàng là được, thì lúc đấy trình mua hàng rất bệnh hoạn và nó sẽ tiêu diệt khách hàng. Bởi vì nó đưa người ta vào trạng thái thật sự kì dị

Chúng ta hãy nói vào nguyên tắc của NLP nhé. NLP có ba cái năng lượng chính là gì mọi người nhớ không?

…… Một là năng lượng tích cực

…… Hai là neo cảm xúc, tức là cố định hóa cảm xúc vào một vật gì đấy

…… Thứ ba là lặp đi lặp lại

Mọi người nhớ điều đấy không?

Một người bán hàng bậc thầy biết rằng Xây dựng quan hệ với khách hàng, lặp đi lập lại một thông tin với khách hàng, trao cho khách hàng một năng lượng tích cực. Nó có thể là sự thông cảm, sẻ chia với nỗi đau. Nó có thể là sự khuyến khích những tiềm năng. Nó có thể là sự ca ngợi những thành công

Nó phải là một trong ba dạng đấy. Chia sẻ nỗi đau cũng là một dạng năng lượng tích cực. Chứ không phải là kiểu lấy con dao, nó bị thương, tao đâm khoét cho mày một phát, mất m* máu ra. Mày đã hơi rách cổ, tao cứa cổ mày luôn. Da mày hơi đen, tao gọi mày là cháy khét

Một người bán hàng chuyên nghiệp xây dựng một quan hệ rất thân ái với khách hàng của mình. Sau đó anh ta bắt đầu cố định hóa nó vào sản phẩm. Khi chị đã rất yêu quí em, khi chúng ta đã hiểu nhau, khi chúng ta đã trên một dòng chảy giá trị, khi chúng ta đã thông cảm cho nhau, thì khi bạn mua một sản phẩm của tôi, thì điều ấy là gì? Đây là đang neo cảm xúc. Tôi truyền năng lượng tích cực rồi đúng không? Sau đó tôi neo năng lượng tích cực này vào một loại cảm xúc, đấy là sản phẩm. Và tôi nói chuyện với bạn về cách dùng sản phẩm. Tôi nói chuyện với bạn về những gì xảy ra sau đấy. Tôi nói chuyện với bạn về đời sống của bạn. Và cứ như thế, lặp đi lặp lại một chuỗi là gì? Tôi đưa một thông tin, tôi đưa một thông điệp, tôi đưa một giá trị. Lặp đi lập lại những điều ấy, kết hợp với việc bán sản phẩm, kết hợp với việc thiết lập quan hệ khách hàng.

Ba mức NLP đấy được hợp nhất lại thì người mua hàng tìm đến như là một cái gì đấy. Đấy là một phần trong bản sắc và trong cuộc sống của họ. Biến doanh nghiệp của chúng ta là một phần cuộc sống của họ. Biến thương hiệu của chúng ta là một phần trong bản sắc của họ, đúng không?

Thời đại này, tất cả những người làm marketing và sale đều biết là phải làm sao cho sản phẩm của tôi, thương hiệu của tôi, công ty của tôi trở thành một phần trong bản sắc của anh, trong cuộc sống của anh, trong giá trị, khát vọng, lí tưởng của anh, chứ không phải trở thành một phần của anh. Anh mà trở thành một phần của tôi, chúng ta nối với nhau như là một thể thống nhất thì chúng ta mới “ra chuyện”

Cho nên có hai điều:

=== Trên fanpage đừng bán hàng bằng mọi giá

Ai chả biết điều ấy, kể cả những người chỉ chăm chăm bán hàng mà thông minh. Tất cả anh em khôn lỏi đều muốn làm một cái gì đấy vui vẻ, thu hút mọi người. Và làm sao để tăng giá trị, làm sao để tăng tương tác, tăng sự gắn kết?

Một người thông minh biết rằng lượng tăng tương tác (comment, like, share) chỉ là thể hiện sự liên kết thôi; và cần sự liên kết mạnh, chứ không phải cần một biểu hiện của sự liên kết. Đôi lúc sự liên kết mạnh ấy không thể hiện rõ. Có những người đi qua Facebook, người ta không ấn like. 100 người xem có khi chỉ có 10 người ấn like. Nhưng 100 người xem ấy đã xem, và họ chắc chắn có cảm tình với tôi. Thế là được!

Khi tôi bán hàng, tất cả những người đi qua cửa hàng của tôi, họ đều đi theo một cách lặng lẽ. Nhưng một ngày nào đấy, vì cách tôi trưng màu sắc, cách mà thỉnh thoảng tôi hát một bài hát, cách thỉnh thoảng tôi trưng một tấm biển, mội ngày nào đấy khi họ cần, họ sẽ qua hỏi sản phẩm, hỏi: Anh có bán cái đấy không? Giá là bao nhiêu? Mua. Nguyên tắc là như thế

Cho nên, đừng nghĩ cách bán bằng mọi giá. Đừng sỉ nhục khách hàng trước khi họ mua hàng. Đừng đâm họ. Phải rất yêu quí họ. Tất cả những người bán hàng bậc thầy đều biết rằng từ những khung cảnh sân khấu cho đến những cuộc trò chuyện cá nhân, tất cả đều là một mối tương thân tương ái

Ví dụ, một người bán bảo: “Anh có quý em không? Nếu yêu quý em thì anh chuyển cái yêu quý đấy, neo cảm xúc qua sản phẩm và em sẽ chăm sóc anh tiếp. Anh mua mua sản phẩm loại nào? Em phải hỏi anh….

Thế là tình yêu bắt đầu tái hồi, và Vòng đời khách hàng tăng, Giá trị khách hàng tăng, Lợi nhuận tăng cùng với
việc chúng ta đắp đổi cuộc sống của khách hàng - khách hàng cảm thấy được tôn trọng.

Nó đơn giản thế này, tôi nói với một bán hàng thế này: Khi một khách hàng ở ngoài đường gọi điện cho em bảo: “Cháu ơi, xe cô hỏng. Cháu gọi cho cô người chữa xe được không?” thì yên tâm đi, anh bán gì người ta cũng mua. Ơ đúng không? Lúc đấy anh ấy là cuộc sống của người ta rồi. Thế thì anh ấy khác hẳn rồi.

Có một chuyên gia bán hàng, hợp đồng của anh ấy toàn mấy tỷ, nhưng anh ấy sống rất đơn giản. Anh ấy đi từ trên Yên Bái về, mang túi gạo nếp, mồ hôi nhễ nhại, đi qua chỉ để đưa túi gạo nếp cho chủ nhà! Tặng! Ngay hôm sau anh ấy ký xong hợp đồng với chủ nhà ấy rồi

Túi gạo thì đáng giá bao nhiêu? Cái mồ hôi nhễ nhại của anh ta đáng giá bao nhiêu? Tình yêu của anh ta mới đáng giá, sự thân thiện của anh ta mới đáng giá. Còn lại đấu gạo nếp đấy, sự nhễ nhại, nó chỉ là phương tiện để biểu hiện sự gắn kết đấy thôi

Chúng ta hãy tưởng tượng chúng ta gặp một người khách. Chúng ta thấy khách hàng mục tiêu ở ngay trước mặt chúng ta trên ghế đá, việc của chúng ta làm là gì? Nhảy xổ vào tát nó một cái: “Mặt mày xấu như cờ-hó ấy, mày dùng sản phẩm của tao đi!” Hay chúng ta nói là “Chị ơi sao chị trông buồn thế, em có thể giúp gì cho chị không?”

Đúng không? Đấy là cách rất bình thường!

Và người ta có thể nói là: “Không. Mình không cần.”

Người ta không cần, người ta tuyệt giao rồi. Nhưng một người bán hàng bậc thầy, một người biết tạo thương hiệu cá nhân, một người hiểu được cuộc sống này là giao tiếp với giao dịch là một. Giao tiếp là khâu Marketing, giao dịch là khâu Sale. Nó không thể khác được. Thì người ta sẽ nói: “Chị ơi, chị vui lên, cuộc sống có rất nhiều điều để hy vọng. Em tin là chị sẽ hạnh phúc.” Thì người ta không thể không mỉm cười với mình, kể cả mặt người ta nhăn nhó hay người ta đau buồn, đúng không? Đấy là khâu giao tiếp

=== Một fanpage phải tạo ra cái Chất của nó là chuyện không thể tránh khỏi. Cái chất này thông qua 4 nhân tố:

Có thể là giọng điệu – nhân tố Thanh.

Có thể là cách trình bày, bố cục – nhân tố Hình.

Có thể là cách làm màu sắc, thương hiệu, ảnh, video – đấy là Sắc.

Cuối cùng là dư vị, người ta đọc xong, người ta thấm được đấy là Giá trị. Đọc xong người ta nhận được giá trị đấy, nhận được kiến thức đấy, nhận được sự chia sẻ đấy, nhận được lời động viên đấy, nhận được khát vọng đấy, nhận được một cái hà hơi tiếp sức trên cuộc đời rất gian khổ

****
***
**
THANH HÌNH SẮC VỊ

Đấy là nhiệm vụ của fanpage.
Còn cộng đồng là gì? Cộng đồng là nơi để nói là: Giải quyết những vấn đề bạn gặp phải một cách trực tiếp. Đây là tôi trao. Còn ở đây là bạn nhận. Fanpage là nơi tôi trao. Còn cộng đồng là nơi bạn nhận. Kết nối lại với nhau như thế. Đấy là một cái chu trình như vậy

Và tất nhiên chúng ta có một hệ thống bổ trợ, đấy là social seeding. Phải phát triển được khả năng social seeding vượt qua mọi biên giới của marketing và sale thông thường, nó là một đội quân để thống nhất Thương hiệu, Người dùng, Sản phẩm là một

Cho nên, đây là việc rất quan trọng: ĐỪNG BÁN HÀNG BẰNG MỌI GIÁ

Tất cả tư duy kinh doanh bậc thầy đều biết: Khai thác, tạo ra thương hiệu thì bán hàng được lâu dài, đế chế mới bền vững. Nguyên tắc là thế

Anh em ăn xổi, chỉ biết đúng một điều thôi: Tao chỉ cần bán ngày hôm nay, tao bán trên lưng những thằng khác. Tao đánh xong một quả tao biến mất, ai chịu trách nhiệm - kệ chúng mày

Những người bán lâu, họ làm gì? Hôm nay tôi ra sức xây dựng Marketing, hôm nay tôi ra sức Sale, mỗi ngày là một hoàn cảnh để tôi xây lâu đài kinh doanh của mình, đế chế của mình, để tôi bắt đầu kéo dài cuộc sống của doanh nghiệp đã. Và doanh nghiệp có cần phải 100 năm không? Chứ loại ăn xổi, chỉ tồn tại 2-3 năm là chuyện bình thường, 1 năm chưa chắc đã tồn tại được. Công việc như chớp mắt qua, chỉ để lai mấy kẻ trục lợi thôi

Nên việc làm fanpage, làm group, community có một triết lí xuyên suốt, chúng ta vẫn theo triết lí đấy

Chúng ta hãy nhớ GIÁ TRỊ LÀ SỰ THỰC CỦA ĐỜI SỐNG

****
***
**
CUỘC SỐNG MẠNH HƠN ĐỐNG C*** MẠNG XÃ HỘI!

Bất kể cuộc đời này hỗn loạn đến đâu nhưng nó vẫn là Giá trị. Tác giả Jonah Berger, ông ấy nói một điều rất đúng: Bạn đừng nhìn vào những báo cáo Digital mà bạn nghĩ rằng người ta chỉ sống bằng thế giới Internet, viral là viral trên internet, bằng những con số trên internet. Nhưng không phải đâu. Chúng ta vẫn nói chuyện mà chúng ta sử dụng một thế giới không internet, không mạng xã hội, không Facebook – đó là phần chính của cuộc đời người ta chứ!

Một cái điện thoại iPhone 7plus một ngày có xài hết pin được không? Chúng ta không online đến 10 tiếng đồng hồ đúng không? Chúng ta chỉ dùng một khoảng thôi. Một người trung bình chỉ dùng 3-4 tiếng, 1/6 của cuộc đời thôi. Còn lại là gì? Chúng ta mơ mộng, chúng ta đau khổ, chúng ta tương tác, chúng ta nói chuyện cười cợt, chúng ta làm rất nhiều việc khác. Và đấy là thế giới marketing cũng giống như sale, cần đi đến, tác động nó, chi phối nó, kiểm soát nó, TRAO GIÁ TRỊ vào đấy để HOÀN THIỆN XÃ HỘI này. Bán hàng phải là một giải pháp của xã hội, giải pháp để đưa giá trị của khâu sản xuất lên xã hội chứ bán hàng không bao giờ nên là ĂN CƯỚP CỦA XÃ HỘI

Bán hàng là ăn cướp của xã hội, là lừa xã hội thì tự nó đâm chết nó, nó đâm chết chính mình với mô hình kinh doanh đẫm máu

Nên một tư duy kinh doanh thông thường biết xã hội chia làm 3 khâu: Sản xuất, Phân phối, Tiêu dùng

Tức là gì?

Nhà sản xuất – những người mang sản phẩm đến, những người trung chuyển giá trị, bởi vì tiền cũng cần giá trị, đúng không?

Sản xuất Giá trị, Phân phối Giá trị, Tiêu dùng Giá trị - Công thức ở khắp nơi đúng không? Create Value, Commuicate Value và Deliver Value at the Target Market đúng không?

Công thức nó là như thế, đúng không?

Đây là công việc kinh doanh thật sự

Nhiều anh em bảo Marketing làm cho nhiều người thích, nhiều số like… Nó không phải Marketing đâu, mà nó chẳng ra gì đâu

Marketing thật sự, Sale thật sự nó tạo ra một hệ thống kinh doanh thật sự

Đấy là hệ thống kinh doanh bền vững và nó không hề yếu chút nào đâu. Vì mỗi ngày nó được xây lên, ngày mai nó tiếp tục dựa trên nền móng để xây dựng. Chúng nó không chỉ tạo ra khách hàng từ khách hàng tiềm năng, mà nó còn tạo ra khách hàng trung thành, fans hâm mộ, nguồn thu khổng lồ của doanh nghiệp để tái đầu tư vào trong hệ giá trị xã hội

Đấy là việc anh em cần phải suy nghĩ

Đừng bao giờ lầm lẫn

Đừng để cuộc đời này ném xuống hố sâu và sau đấy anh em chỉ thấy những bóng đêm

Anh em cố lên nhé

------------------------------------

Đây là một phần thuộc series “Tư duy Kinh doanh” của Marketing for Loser

Đọc tiếp Phần 1 tại đây http://bit.ly/M4L-Series-TuduyKD1

------------------------------------
#marketingforloser
#seriestuduykinhdoanh
 
 
 

Bài viết mới cập nhật

Kết nối